Câu chuyện cùng nhau hợp tác đi lên của hai người bạn

Hot - Xem ngay: Hường Hana Clip

Kỳ vọng của bà Điền là con phải thành công, bởi hiện giờ, theo bà, Khoa chỉ mới thành nhân. Nhưng bà Điền tin, với những gì đã học từ trường lớp và những người đi trước, với bản tính thông minh, ham học hỏi, khi được giao hẳn sự nghiệp của ba mẹ, “người bạn nhỏ” của bà sẽ đưa An Phước đi xa hơn.

Sinh con, nuôi con khôn lớn, cho con du học và mong mỏi con thành nhân là những điều bà Nguyễn Thị Điền, Tổng giám đốc Công ty May Thêu Đan Giày An Phước, luôn ấp ủ. Và điều làm bà sung sướng hơn cả là cậu con trai bé bỏng ngày nào đã trở thành “người bạn nhỏ” đáng tin cậy, có thể kề vai gánh vác trọng trách, cơ nghiệp kinh doanh của gia đình. Còn với Trần Minh Khoa, người mẹ đáng kính, đầu tắt mặt tối với cây kim sợi chỉ ngày nào giờ cũng đã thành người bạn lớn tuổi của anh, có thể chia sẻ với anh tất cả mọi thứ, từ cách quản lý, điều hành đội ngũ hơn 4.000 nhân viên, cách ứng xử với mọi người trong Công ty cho đến những chiêm nghiệm trong cuộc sống đời thường.

  • Những Ứng Viên hoặc Nguoi Tim Viec hiện nay rất chủ trong quá trình Tìm Việc Làm , bạn cũng không ngoại lệ chứ? Hãy đến với chúng tôi để được tư vấn về công việc bạn mong muốn.

Bà Điền thành lập An Phước khi Khoa, cậu con trai đầu lòng, vừa tròn 9 tuổi. Thời đó kinh tế khó khăn, rời công ty nhà nước, bà cùng chồng tay ngang mở công ty nên phải vừa làm vừa học. Nào là quản lý, sản xuất, kinh doanh, rồi ngoại ngữ…, mọi thứ đều phải học từ đầu.

Và dường như “Trời không phụ lòng người”, tất cả những nỗ lực, cố gắng của bà đã được đền đáp khi An Phước trở thành thương hiệu thời trang danh tiếng Việt Nam. Nhưng điều quan trọng hơn đối với bà là cậu con trai duy nhất trong gia đình giờ đã thành nhân, đang cùng ba mẹ bước tiếp những bước đi vững chắc trên thương trường.

Là người gốc Bắc, rất khéo léo trong ứng xử, giao tiếp, bà Điền dạy con theo kiểu “mưa dầm thấm lâu”. Muốn con tự học, bà làm gương cho con bằng việc học của chính bản thân mình.

Do công việc bắt buộc, hằng ngày, tuy phải quản lý xưởng may nhưng bà vẫn tranh thủ học ngoại ngữ, học cách quản lý kinh doanh… Thấy ba mẹ vất vả, cật lực làm việc và học hành, cậu bé Khoa cũng ý thức mình phải tự giác học tập, không để ba mẹ phải nhắc nhở.

Khi Khoa tròn 15 tuổi, bà Điền đưa con sang Mỹ học với mong muốn con có thể lĩnh hội kiến thức từ các nước phát triển. Để cậu con trai đang ở “tuổi trở chứng” nghe lời, bà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo: “Con phải học để có đủ kiến thức, có thể vững vàng đi trên đôi chân của mình. Ba mẹ không ăn đời ở kiếp với con được”.

Chỉ một câu nói ấy thôi mà Khoa vui vẻ khăn gói sang Mỹ dù trong thâm tâm cậu chẳng muốn xa rời vòng tay yêu thương của mẹ, người đã làm mọi thứ để cậu không phải đụng đến bất cứ việc gì trong nhà.

Mười năm đèn sách ở trời Tây, cậu bé Khoa ngày ấy đã dần trưởng thành và biết sống tự lập. Gặp lại con sau một năm xa cách, bà Điền bật khóc vì thấy “con đã thật sự lớn khôn”.

Con trai của bà đã có thể tự chăm sóc bản thân, làm được nhiều việc mà bà nghĩ nếu vẫn còn ở với bà chắc sẽ khó xảy ra. Mỗi khi nói về “người bạn nhỏ”, ánh mắt bà Điền luôn ngời sáng.

Với bà, Khoa vừa ngoan vừa giỏi. Về Việt Nam, Khoa không ngần ngại học việc dù kiến thức kinh doanh thu lượm được từ trời Tây không thiếu. Bắt đầu với công việc của một nhân viên kinh doanh bình thường, Khoa theo các chú, các cô, những người bạn gắn bó với ba mẹ, để làm quen với công việc trong Công ty.

Từ xuống xưởng, quan sát các khâu sản xuất cho đến phân loại từng loại hàng…, nhờ chịu khó học hỏi, lắng nghe những người đi trước, Khoa tích góp kinh nghiệm để điều hành, quản lý kinh doanh.

Và sau gần ba năm “học việc” từ ba mẹ, từ những bậc cha chú đi trước, Khoa đã vững vàng trong việc giải quyết nhiều vấn đề phức tạp. Với những thành quả đạt được, Khoa được người cha nghiêm khắc “đề bạt” lên vị trí phó tổng giám đốc phụ trách kinh doanh nội địa và xuất khẩu.

Trong gia đình, Khoa thần tượng cả ba và mẹ. Khoa bảo: “Mình học từ ba sự quyết đoán, tận tâm, còn ở mẹ là cách ứng xử khéo léo trong quản lý, điều hành Công ty”. Ba mẹ đi lên bằng sự quyết tâm, cố gắng, ý chí, trong khi Khoa lại được học hành bài bản, do vậy, giữa hai thế hệ không tránh khỏi có những mâu thuẫn nhất định trong cách quản lý, điều hành Công ty.

Tuy nhiên, Khoa đã thuyết phục ba mẹ bằng cách tận dụng những cái cũ nhưng triển khai theo cái mới sao cho có lợi nhất. “Quan trọng là làm sao dung hòa giữa cái mới và cái cũ để phát triển tốt nhất”, Khoa khẳng định.

Khoa kể, cũng có những lúc, trong đầu Khoa thoáng qua ý nghĩ tìm một công ty nào ở Mỹ để đầu quân sau khi ra trường. Nhưng nghĩ đến “người bạn già” ở nhà đang vất vả với những “đường kim mũi chỉ”, với những chiếc máy khâu và đang nỗ lực đưa công ty gia đình vượt qua khó khăn, thử thách của thương trường, Khoa lại muốn nhanh chóng quay về.

Khoa từng sợ mình sẽ khó theo nghiệp của ba mẹ khi đã sống ở môi trường hiện đại, sử dụng các công nghệ tân thời, giờ lại quay về với những cái cơ bản nhất, thậm chí còn có thể xem là lạc hậu, nhưng có lẽ nhờ những năm tháng ấu thơ theo sát ba mẹ khi cả hai lăn lộn với việc công ty mà Khoa yêu thích công việc này lúc nào không hay.

Khoa bảo, hiện tại, tuy chỉ mới làm được những việc nhỏ cho Công ty nhưng Khoa tin mình sẽ ứng dụng được những kiến thức học được để lấp đầy những lỗ hổng mà những người xây dựng sự nghiệp bằng quyết tâm và sự tận lực như ba mẹ còn thiếu. Bắt đầu từ năm 2013, Khoa sẽ ứng dụng những công nghệ hiện đại vào quản lý sản xuất, kinh doanh để giảm thiểu những thất thoát cho Công ty.

Bà Điền cho biết, Tết này Khoa tròn 30 tuổi, đã đi được phân nửa đời người, đã thành nhân và là niềm hạnh phúc, sự hãnh diện của bà. “Sinh con ra, nuôi con khôn lớn, có học vấn, có kiến thức là niềm hạnh phúc vô bờ của bất cứ bà mẹ nào. Tôi có may mắn nữa là con chịu nghe lời, cùng gánh vác sự nghiệp của ba mẹ”, bà Điền thổ lộ.

Với bản tính cầu toàn, muốn con hoàn thiện hơn nữa nên dù hiện tại Khoa đảm đương rất tốt vai trò Phó tổng giám đốc Công ty nhưng bà Điền cùng chồng vẫn chưa thể giao trọng trách sự nghiệp cho con.

Bà bảo, khi nào không còn sức lực đảm đương, bà sẽ giao hẳn việc cho con để an hưởng tuổi già. Nhưng giờ đây “tôi vẫn còn đam mê lắm nên chỉ có thể đưa ra lộ trình cho con: trong vòng 3 – 5 năm tới phải hoàn thành những chỉ tiêu ba mẹ đề ra”, bà Điền chia sẻ.

Kỳ vọng của bà Điền là con phải thành công, bởi hiện giờ, theo bà, Khoa chỉ mới thành nhân. Nhưng bà Điền tin, với những gì đã học từ trường lớp và những người đi trước, với bản tính thông minh, ham học hỏi, khi được giao hẳn sự nghiệp của ba mẹ, “người bạn nhỏ” của bà sẽ đưa An Phước đi xa hơn.

Và hiện tại, “người bạn nhỏ” ấy đã bắt đầu bước những bước vững vàng bên “người bạn già” dù đôi lúc vẫn còn cần đôi tay nâng đỡ của mẹ. Tương lai An Phước đang chờ đón sự lèo lái của một người trẻ, khỏe và đầy tự tin để vững bước trên con đường không ít thác ghềnh phía trước.

>> Xem thêm tin tuyển dụng các ngành nghề phổ biến:

Truy cập để xem nhiều hơn tại MangViecLam.com – Kết Nối Sự Nghiệp, Tuyển Dụng, Kiếm Tìm Việc Nhanh 24H
Hotline: (028) 2222 2236 / (08) 2266 3636 / (08) 2268 3636

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>